Bốn mùa như Xuân

Bốn mùa như Xuân

Mùa Xuân ở nước tôi không đẹp như thơ ca, văn học. Hoặc mưa phùn, hoặc sót lại buốt lạnh của mùa đông, hay là nóng ẩm khiến con người ta chán ghét. Nhưng thi thoảng, chỉ thi thoảng thôi, trong mấy ngày tiết Kinh Trập, trời vô cùng xanh, gió vô cùng mát, không phải thứ mát mẻ buồn buồn của mùa Thu. Ấy thế là lưu lại trong ta mùa xuân rực rỡ. 

Một chốc vui vẻ trong quãng đời buồn tủi, cũng như cơn gió mát mùa xuân. Vậy một chốc buồn tủi trong quãng đời vui vẻ thì thế nào. 

Ta không thể cầu hôm nay gió mát, ngày mai mưa rào, cũng không cầu được vui tới, buồn đi. Chỉ có nội tại bản tâm ta kiên định, không ngừng tiến bước, sẽ luôn thấy được gió Xuân? 

“ 

Tháng ngày buồn tủi 

Oán hận nhân gian 

Nguyện cầu tâm cảnh 

Bốn mùa như Xuân”